Tôi đúng là "siêu giỏi", làm vợ và b/ồ cùng sinh con một lúc ở cùng 1 bệnh viện, vợ ở tầng trên còn b/ồ nằm tầng dưới. Tôi chạy đi chạy lại đến phờ phạc cả người. Tưởng trót lọt thì chuyện không ngờ xảy ra và cái kết b/ẽ b/à/ng giữa viện... Tôi Nguyễn Hoàng Nam tự cho mình là giỏi, ai ngờ đến một ngày lại phải chạy thục mạng giữa hai tầng bệnh viện chỉ để chờ... hai tiếng khóc chào đời."
Bốn giờ sáng – Bệnh viện Phụ sản Hà Nội
– Alo… Vân à?
– Anh ơi… em… đau bụng… chắc… chắc em sắp sinh rồi…
Nam lập tức tỉnh táo. Nhảy ra khỏi giường, anh vội khoác áo, cầm chìa khóa xe. Nhưng chưa kịp ra khỏi nhà, điện thoại lại rung. Lần này, tên hiển thị là “My – bạn thân”. Tim anh thắt lại.
– Alo?
– Anh… em… cũng sắp sinh… đang trên đường tới bệnh viện… Em đau lắm… anh tới được không?
Nam ngẩn người. Lưỡi anh cứng lại, không biết phải nói gì. Hai người phụ nữ, hai đứa trẻ. Một tình huống mà anh chưa từng tưởng tượng đến – lại xảy ra vào cùng một ngày, cùng một buổi sáng.
Nguyễn Hoàng Nam, 35 tuổi, trưởng phòng kinh doanh của một công ty bất động sản lớn ở Hà Nội, có tất cả: công việc ổn định, vợ hiền, nhà đẹp. Vợ anh – Trần Thùy Vân – là giáo viên cấp hai, nhẹ nhàng và có phần cam chịu. Họ cưới nhau đã gần 5 năm, đứa con đầu lòng là món quà cả hai chờ đợi mỏi mòn.
Nhưng đời không đơn giản. Trong một lần đi công tác Sài Gòn, anh gặp Lê Thanh My – cô lễ tân trẻ trung, xinh đẹp và sắc sảo. Ban đầu chỉ là vài tin nhắn qua lại. Rồi những chuyến công tác tiếp diễn, họ dần vượt qua giới hạn. Khi My nói có thai, Nam hoảng loạn, nhưng cũng không đủ cứng rắn để dứt. My từ Sài Gòn chuyển ra Hà Nội, nói dối gia đình rằng có công việc mới, rồi âm thầm giữ liên lạc với anh.
Giờ thì cả hai người đều đang chờ sinh – cùng một ngày, cùng bệnh viện. Nam thuyết phục My sinh ở bệnh viện Phụ sản Hà Nội – để "có thể chăm sóc tốt hơn". Vân – vợ anh – cũng đã đặt phòng từ trước.
Trớ trêu thay, Vân nằm phòng VIP tầng 4, còn My chỉ đủ tiền thuê phòng dịch vụ tầng 2. Nam lúc này như mắc cạn giữa hai dòng nước. Anh đưa Vân vào phòng sinh, rồi giả vờ “ra ngoài mua đồ” để xuống tầng 2 kiểm tra My.
Y tá tầng dưới nhìn anh với ánh mắt kỳ lạ:
– Anh là chồng sản phụ Lê Thanh My à? Anh vào đi, cô ấy đang đ;au lắm.
Nam gật, cảm giác tội lỗi len lỏi trong lồng ngực. Anh cầm tay My, lau mồ hôi trán cho cô, rồi vội vàng chạy lên tầng 4 khi y tá trên gọi thông báo vợ anh cũng đang chuyển dạ.
Cứ thế, suốt 6 tiếng đồng hồ, Nam như con thoi chạy đi chạy lại giữa hai tầng – lúc thì "anh ơi, con đạp mạnh lắm", khi lại "em đau quá, em muốn m/ổ…", nước mắt lăn dài trên cả hai khuôn mặt. Và trong mỗi căn phòng, Nam đóng vai… người chồng.
8 giờ sáng, tiếng khóc đầu tiên vang lên từ tầng 2 ....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét